Giống như nhiều tác phẩm trước đây của Pixar, Soul tiếp tục là cuộc hành trình khám phá bản chất và ý nghĩa của cuộc sống. Mỗi khán giả có thể tự tìm thấy sự đồng cảm và những bài học trong bộ phim này. Đặc biệt là 5 thông điệp đơn giản mà cô đọng sau đây.
“Ở đây không có gì nghiền nát linh hồn được đâu. Đấy mới là việc ở Trái Đất.”
Khi thấy các linh hồn bị đè bẹp nhưng chẳng hề gì, Joe vô cùng ngạc nhiên và được nghe lời giải thích đầy châm biếm của 22. Tuy 22 chưa bao giờ đặt chân đến Trái Đất và chỉ gián tiếp biết đến nó qua những lần gặp các mentor, 22 cũng biết cuộc sống ở Trái Đất khủng khiếp đến mức nào mới có thể bóp vụn linh hồn của con người. Đây cũng là một trong số những lý do khiến 22 e dè đón nhận một cuộc sống “đến Trái Đất rồi đi tới Cõi Sau”.
“Liệu cuộc sống này có đáng để chúng ta khao khát?”
Đây là câu hỏi tự vấn của 22 khi trải lòng với mọi người trong tiệm cắt tóc. Cuộc sống của 22 ở Tiền Kiếp thực ra cũng tẻ nhạt và lặp đi lặp lại như con người ở Trái Đất vậy. Cho nên 22 chẳng cảm thấy khao khát một điều gì cả. Đến khi được trải nghiệm “làm người và thấy cuộc sống hóa ra xinh đẹp, hấp dẫn hơn mình tưởng, 22 bắt đầu dao động. Liệu cuộc sống luôn có sự song hành giữa tốt – xấu, thú vị – nhàm chán này có đáng để chúng ta khao khát?
“Chúa biết chúng ta cần nhiều giáo viên trên thế giới này.”
Bà Libba đã nói với Joe như vậy khi thấy con trai mình vẫn chưa chịu ổn định cuộc sống và mải chạy theo ước mơ của mình. So với câu chuyện “con cá và đại dương” mang tính trừu tượng thì câu nói của bà Libba đi thẳng vào vấn đề hơn.
Joe khao khát được trở thành nghệ sĩ nhạc Jazz đến mức anh đã quên mất rằng công việc dạy học của anh cũng ý nghĩa và đáng trân trọng không kém. Xuyên suốt bộ phim, Joe đã cho mọi người thấy anh có khả năng hướng dẫn và lan tỏa tình yêu nhạc jazz đến học trò như thế nào. Thậm chí học trò cũ của anh còn được biểu diễn trong ban nhạc nữa. Ai đó có thể nói Joe đã thất bại trong việc theo đuổi ước mơ của mình, nhưng họ sẽ không thể phủ nhận anh là một thầy giáo có chuyên môn và biết truyền cảm hứng cho thế hệ sau.
“Tinh hỏa không phải là mục đích sống. Cuộc sống chỉ thực sự được lấp đầy khi chúng ta sẵn sàng bước vào mà thôi.”
Nhờ câu nói này của Joe, 22 đã gạt đi nỗi sợ hãi và dũng cảm bước vào cuộc sống. Đây cũng chính là sự thức tỉnh của Joe để anh đi tìm 22 và vui vẻ chấp nhận bước về Cõi Sau. Tinh hỏa của 22 không phải là đam mê hay một mục đích cụ thể nào cả. Có lẽ nó chỉ là một chiếc lá phong bé nhỏ mà 22 vô tình bắt được trong một buổi chiều thu ở New York mà thôi. Đúng như lời Joe nói, 22 quả thực rất giỏi “phiêu jazz”. Nói cách khác, 22 rất thoải mái tận hưởng từng phút giây của cuộc sống và để mặc đứa trẻ bên trong mình vui vẻ khám phá thế giới này.
“Công việc của chúng tôi là khơi gợi cảm hứng, nhưng Joe, không phải lúc nào bản thân chúng tôi cũng tìm thấy cảm hứng.”
Các Jerry đã giúp đỡ rất nhiều linh hồn tìm thấy tinh hỏa nhưng với 22 thì họ hoàn toàn bất lực. Chuyện này có thể thông cảm vì chính bản thân các Jerry cũng sẽ có lúc bế tắc trong việc tìm thấy cảm hứng cho chính mình trước khi khơi gợi nó ở những linh hồn khác. Sự giúp đỡ của Joe đã gỡ rối cho họ. Để cảm ơn Joe, các Jerry đã trao cho anh cơ hội được sống thêm lần nữa. Sâu xa hơn cả, có lẽ các Jerry cũng hy vọng nếu Joe được tái sinh, anh sẽ tiếp tục truyền cảm hứng cho nhiều học trò và những người xung quanh anh, giống như cái cách mà Joe đã làm với 22 vậy.