Review Wonder Woman 1984 (2020) – Một bữa ăn đầy màu sắc nhưng có hương vị nhạt nhòa

21/12/2020
review wonder woman 1984 2020
249
Views

Có thể nói ra mắt một phim bom tấn quan trọng như Wonder Woman 1984 ngay tại thời điểm này là một nỗ lực đáng khích lệ của Warner Bros. và bộ phim thực sự đã thổi một luồng sinh khí mới vào phòng vé Bắc Mỹ nói riêng và toàn cầu nói chung. Tin vui là bạn sẽ không thất vọng khi ra rạp, chắc chắn là như thế.

Bối cảnh và chủ đề phim

Trước hết cần nói về bối cảnh phim một chút, bởi nó lấy mốc thời gian khá xa so với phần phim thứ nhất (thời Thế Chiến I), WW84 mang người xem đến với gian đoạn Chiến Tranh Lạnh, khi quan hệ Mỹ và Liên Xô đang vô cùng căng thẳng vì vấn đề vũ khí hạt nhân.

Tại thời điểm này, nữ thần chiến binh Diana Prince vẫn tuân thủ lối sống ẩn dật, vừa làm việc như một nhà nhân chủng học ở viện Smithsonian tại thủ đô Washington, vừa tiếp tục sứ mệnh siêu anh hùng để giúp người cô thế. Thế nhưng, Diana vẫn chưa vượt qua được nỗi đau mất Steve Trevor trong cuộc chiến năm xưa với thần Ares.

Tại nơi làm việc, Diana gặp Barbara Minerva – nữ tiến sĩ ngành khảo cổ, chuyên gia đá quý và động vật học, mặc dù khá vụng về nhưng Minerva rất ấm áp và thân thiện. Hai người phụ nữ nhanh chóng thân nhau, bởi họ có một điểm chung là đều rất cô đơn.

Review Wonder Woman 1984 (2020)

Mọi việc diễn ra êm đềm như vậy cho đến khi một cổ vật bí ẩn, trông như đá quý hoặc một dạng “viên ngọc ước” mang sức mạnh cổ xưa, nó xuất hiện và làm xáo trộn tất cả. Cổ vật này được cho là tạo tác của ác thần trong thần thoại Maya, nó được dùng để cám dỗ người đời, lừa họ tự đào hố chôn mình và đã hủy diệt rất nhiều nền văn minh trong lịch sử nhân loại.

Cứ thế Diana, Barbara, Maxwell Lord – một doanh nhân tốt bụng nhưng bị biến chất vì tham vọng, cùng Steve Trevor – người vừa trở về từ cõi chết trong thân xác của một kẻ khác, tất cả bị cuốn vào một vòng xoáy của sự thật và giả dối, của cuồng vọng và lòng yêu thương.

Chủ đề chính ở đây là “thật và giả” mà thông qua việc khám phá khám phá bộ phim của nữ đạo diễn Patty Jenkins, chúng ta có cơ hội soi rọi chính mình và biết đâu được, thế giới quan của bạn có thể sẽ thay đổi khi bước ra khỏi rạp.

Từ viên ngọc ước đến câu chuyện kinh dị “Bàn tay khỉ”

Để hoàn toàn hiểu được thông điệp của WW84, chúng ta bắt đầu với truyện ngắn kinh dị siêu nhiên có tựa đề Bàn tay khỉ (The Monkey’s Paw) của tác giả William Wymark Jacobs xuất bản năm 1902, đây là tác phẩm rất thú vị và nó đã truyền cảm hứng cho nhà biên kịch của WW84.

Trong phim, Steve Trevor đã không ít lần nhắc đến tác phẩm này trong khi lý giải về cơ chế hoạt động của viên ngọc ước mà Maxwell Lord đã chiếm hữu.

Nội dung Bàn tay khỉ như sau:

“Truyện ngắn bắt đầu với gia đình nhà White ở Anh Quốc, ông bà White có cậu con trai tên Herbert. Một ngày nọ, thượng sĩ Morris, người giúp việc cũ của nhà White vừa trở về sau khi tham chiến ở Ấn Độ đã đến thăm và chia sẻ câu chuyện về thứ “bùa” mà anh ta tìm được là “bàn tay khô một con khỉ”. Cái vật trông rùng rợn này đã được một gã pháp sư yểm bùa và có năng lực ban cho ba người đàn ông mỗi người 3 điều ước.

Morris cảnh báo ông bà White rằng điều ước cuối cùng của chủ nhân đầu tiên là “được chết”, chủ nhân thứ hai của bàn tay khỉ chính là Morris và anh ta không tiết lộ điều ước của mình. Sau đó, Morris định quăng bàn tay khỉ vào lò lửa thì ông White nhanh chóng chụp lại, bất kể Morris khuyên là hãy hủy nó đi. Sau khi Morris về, nhà White ngồi quanh bàn tay khỉ, họ đang nghĩ xem sẽ ước gì. Cậu con trai Herbert đề nghị cha hãy ước có 200 Bảng Anh và ông White đã làm theo.

Bàn tay khỉ khô đét bỗng dưng cử động… Sáng hôm sau, Herbert đi làm như thông thường ở nhà máy giấy. Tưởng chừng như không có gì xảy ra, nhưng chiều hôm đó người đại diện của nhà máy đến gặp ông bà White, báo tin Herbert đã chết vì rơi vào máy trộn bột giấy, họ sẽ trao cho ông bà White 200 Bảng xem như đền bù cho cái chết của Herbert. Đau buồn trước cái chết bất ngờ của con trai và nhận ra bàn tay khỉ thực sự linh nghiệm, bà White yêu cầu ông White ước cho Herbert sống lại.

Ông White không muốn nhưng buộc phải làm theo ý vợ. Chỉ hơn một giờ sau, có tiếng đập cửa dưới nhà, bởi nghĩa trang nơi chôn Herbert chỉ cách đó 2 dặm. Bà White tìm cách mở cửa trong tuyệt vọng, trong khi đó ông White kinh sợ vì biết rằng cái thứ đang đập cửa ngoài kia, nó không phải con mình. Ông White dùng điều ước cuối cùng để Herbert yên nghỉ mãi mãi và bà White mở cửa ra nhưng không có ai ở đó.”

Với WW84, điều ước oan nghiệt mà hòn đá ma quỷ mang lại cũng tương tự như điều ước của bàn tay khỉ, nó sẽ đáp ứng ham muốn của bạn, kể cả là ham muốn điên cuồng nhất, nhưng đổi lại sẽ lấy đi thứ quý giá nhất mà bạn đang có. Thứ mà Mawell Lord ước là quyền lực và sự vĩ đại, đổi lại anh ta có thể đã mất con, Barbara ước được trở nên quyến rũ và mạnh mẽ, nhưng cô không còn vui tươi và ấm áp như trước nữa, Diana đã ước Steve sống lại, nhưng nữ thần chiến binh sẽ mất đi sức mạnh cứu nhân độ thế của mình…

Review Wonder Woman 1984 (2020)

Như trong nguyên tác Bàn tay khỉ, thượng sĩ Morris có lý giải, khi vị pháp sư yểm bùa lên bàn tay khỉ, ông ta muốn chứng tỏ rằng “số phận đã cai trị cuộc sống của con người, và những kẻ can thiệp vào nó sẽ chỉ mang đến nỗi buồn cho chính họ”. Đúng như vậy, Maxwell Lord hay Barbara sẽ phải nhận ra thứ giá trị nhất của bản thân trước khi quá muộn và Diana buộc phải chấp nhận cái chết của Steve, vì người tình đứng trước mặt cô đây chỉ là một ảo mộng không bao giờ đạt được.

Viên ngọc ước là một vật tượng trưng cho chủ nghĩa khoái lạc và gánh nặng mà Diana Prince phải vượt qua chính là tâm lý vị kỷ.

Tất cả những diễn biến cảm xúc tăng tiến đến mức cao độ và bùng nổ khi Diana quyết định để Steve yên nghỉ mãi mãi (như cách mà ông White đã ước vào cuối truyện Bàn tay khỉ), đó là lúc khai sinh ra một nữ siêu anh hùng Wonder Woman thực sự trưởng thành và xứng đáng với giá trị mà cô đại diện – sự thật, đây cũng là khoảnh khắc sự thật chiến thắng giả dối, khi mà Wonder Woman (gián tiếp) đánh bại ác thần của sự lừa lọc trong thần thoại Maya.

Chi tiết này cũng củng cố thêm cho đoạn flashback ở đầu phim, khi Diana được mẹ mình là nữ hoàng Hippolyte và dì Antiope dạy một bài học đầu tiên về sự thật và vì sao cần phải tôn trọng nó.

Một điều thú vị nữa là từ tạo hình của Maxwell Lord hoàn toàn có thể nhận ra là nhà làm phim đang cố ý ám chỉ ông Donald Trump cùng thông điệp sáo rỗng “Make America Great Again” của một trong những vị tổng thống gây tranh cãi và bị chỉ trích nhiều nhất lịch sử Hoa Kỳ. Diễn xuất giàu cảm xúc và rất thuyết phục của Pedro Pascal là điểm sáng đáng lưu ý trong WW84.

Review Wonder Woman 1984 (2020)

Trong khi đó, Cheetah của Kristen Wiig là một đối trọng hoàn hảo với Diana thông qua tạo hình tương phản rõ rệt giữa lúc trước và sau khi cô nàng được ban tặng điều ước. Nữ diễn viên 47 tuổi đã tròn vai khi thể hiện hai nhân cách khác biệt, một hiền hậu đến mức khù khờ, một quyến rũ, sắc sảo, tham vọng và đầy phẫn nộ. Cheetah thực sự có lý do chính đáng của riêng mình để giao tranh với Diana.

Trong trường hợp này, nữ thần chiến binh đã buộc phải có những phương án khác nhau để đối phó với 2 kẻ thù có tính chất rất khác biệt này, cô đã phải sử dụng cả nắm đấm và ngôn từ trong những tình huống cụ thể.

Một bữa ăn đầy màu sắc nhưng có hương vị nhạt nhòa

Mặc dù đánh giá cao thông điệp truyền tải, cách giải quyết vấn đề và cách xây dựng nhân vật tài tình của Patty Jenkins đi nữa thì cũng không thể phủ nhận rằng WW84 có khá nhiều sạn, một số thiếu sót trong số đó có thể nói là đáng trách.

Thứ nhất, những màn đu dây và chạy bộ của Wonder Woman ở một số phân đoạn nhìn rất giả, chắc chắn đây là sự yếu kém của khâu sản xuất, cụ thể là bộ phận làm hiệu ứng CGI.

Ở hầu hết thời gian, cảnh phim đẹp, bối cảnh những năm 80 đầy màu sắc và sự duyên dáng của Gal Gadot đã giúp các lỗi này trở nên mờ nhạt và có thể được châm chước, nhưng rõ ràng đây là một điểm trừ không thể chối cãi.

Thứ hai, phim không có một trường đoạn nào đạt được độ “epic” như “no man’s land” ở phần 1, đoạn Diana chia tay Steve có thể là cao trào nhưng nó chỉ cảm động chứ không mang lại cảm giác hùng tráng cần có như trong những phim trước của DC, ví dụ như Aquaman của James Wan hay Batman v Superman và Man of Steel của Zack Snyder.

Review Wonder Woman 1984 (2020)

Thứ ba, các pha hành động khá nghèo nàn, lạm dụng một số cảnh quăng ném và slow-mo trong khi không phô diễn hết kỹ năng chiến đấu thượng thừa của Wonder Woman, hầu như cô chỉ sử dụng sợi dây thừng Lasso of Truth chứ không có bất kỳ cảnh giao tranh với kiên và kiếm đặc trưng. Phân cảnh Wonder Woman vs Cheetah mặc dù được biên đạo khá dữ dội và thể hiện được sự nguy hiểm của Cheetah, nhưng đoạn này quá tối trong khi diễn biến lại rất nhanh, người xem dường như căng mắt ra mà vẫn không thực sự theo dõi được rõ.

Bộ giáp của Asteria ngoài việc tăng khả năng đỡ đòn thì nó cũng không thể hiện được năng lực nào đáng nhớ.

Về nhạc phim thì do Hans Zimmer làm nên mình không bàn nhiều.

Cuối cùng, mặc dù truyền tải thông điệp lớn lao nhưng cách thể hiện có phần gượng ép, nặng tính giáo điều, lại không chỉ vì mục đích phản ánh thực trạng xã hội mà còn có ý công kích về mặt chính trị, phê phán chính quyền của Tổng thống Trump, khiến phim trở nên khá xa rời cái mà fan phim siêu anh hùng thực sự mong muốn.

Mặc dù vậy, nếu bạn là một khán giả có quan tâm đến chính trường Mỹ và thích các chi tiết cài cắm, châm biếm sâu cay thì sẽ cảm thấy ổn với chi tiết này.

Kết luận

Nói chung, Wonder Woman 1984 là một phim có sự đầu tư về mặt nội dung, thế giới mà phim dựng nên sẽ đầy hoài niệm với một thế hệ người Mỹ và với bất kỳ ai còn lưu luyến ánh hào quang của những năm 80 thuộc thế kỷ trước. Tình cảm của cặp đôi Steve Trevor và Diana Prince thực sự cảm động và sự chân thành của họ là cái chúng ta mong muốn có được trong một mối quan hệ yêu đương.

Khán giả Âu Mỹ sẽ cảm thấy gần gũi nhất với thông điệp mà Patty Jenkins muốn truyền tải bởi vì nó hoàn toàn “gãi đúng chỗ ngứa” của họ trong thời buổi ngày nay, khi đại dịch Covid-19 vẫn đang hoành hành và cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ khiến truyền thông tốn bao nhiêu giấy mực. Tuy nhiên bởi vì quá nhiều nội dung được nhồi nhét, cũng như sự đồ sộ của thông điệp là rất khó để thể hiện một cách mượt mà, phim đã đi hơi xa và trở nên dàn trải.

Review Wonder Woman 1984 (2020)

Có rất nhiều thứ để xem và bàn luận, nhưng không có nhiều điều để nhớ trong Wonder Woman 1984. Phim ra đúng thời điểm thị trường rất cần một bom tấn và có thể sẽ đạt được thành công không nhỏ, tuy nhiên nó không đủ để gọi là một siêu phẩm.

Điểm: 6.5/10

Article Tags:
· ·
Article Categories:
Review phim · Phim ảnh

Comments are closed.