Nội dung: Bảy chàng trai vì những lý do như tự vệ hay hoàn cảnh xô đẩy, bị bắt buộc phải sống cùng nhau trong 1 trại cải tạo ở Shio vào năm 1955. Bị tù túng, hành hạ và làm nhục là chuyện xảy ra hằng ngày, họ mong mỏi một tia ánh sáng giữa bóng tối mịt mù và cô lập này. RAINBOW là câu chuyện kể về họ, về cuộc sống mà họ phải chịu đựng và cách họ tồn tại, tiến lên phía trước.
Rainbow lấy bối cảnh thời hậu chiến ở Nhật Bản, nơi trẻ em mồ côi, người nghèo không có một tương lai tươi sáng. Phim là cuộc đời 7 chàng trai với những lý do tự vệ, hoàn cảnh xô đẩy mà chịu cuộc sống lưu đày tại trường giáo huấn Shonan. Anime gây dựng hình tượng cực mạnh ngay những phút giây đầu tiên, một sự dè bửu, khinh miệt ở chi tiết vô cùng nhỏ: nhặt búp bê giúp một cô bé. Việc đáp trả dứt khoát con búp bê của bé gái, và một trận đòn nhừ tử sau đó là những gì cảm nhận được ở đầu bộ phim, một bầu không khí nặng nề và ảm đạm. Điều tươi sáng trong mắt các nhân vật đơn giản chỉ là việc châm điếu thuốc rồi chia sẻ với nhau.
Phim chia ra làm 2 arc lớn : khi ở trong trại giam và cuộc sống của họ sau khi mãn án.
Tại trại giáo huấn, đó là cuộc chiến giữa giám đốc bệnh viện Sasaki và Ishihara với 7 chàng trai, khi 7 người họ nắm thóp bí mật bệnh hoạn của gã giám đốc cùng tay quản giáo. Bộ phim xoáy sâu chi tiết vào từng nhân vật khi được tự do, những khó khăn phải đối mặt từ xã hội, mối quan hệ giữa họ, sau đó tình huynh đệ được vun đắp. Cốt truyện sẽ khiến người xem tò mò về những gì đang diễn ra và những sự việc sau đó.
Phim đề cập đến những vấn đề xã hội, tham nhũng, phân biệt đối xử, cốt lõi đạo đức, nạn nghèo đói, chính sách giáo dục, trợ giúp xã hội, những hậu quả mà chiến tranh để lại cho thế hệ trẻ,… Một điểm đặc biệt là phim như một cuốn nhật ký với giọng của một cô gái, cô như kể lại cho người xem những trang sự thật, cảm thương cho những mảnh đời, tình huynh đệ; hy vọng vào sự cố gắng của 7 chàng trai. Tuy nhiên thì cốt truyện của Rainbow vẫn còn thiếu ổn định, càng về sau càng chán, chi tiết hơi kịch, cường điệu hoá. Đặc biệt nhất là cái chết của An-chan, xem rất gượng và thiếu hợp lí.
Dàn nhân vật của phim được xây dựng khá tốt, có chiều sâu, tính cách nhân vật trải dài toàn bộ phim, được xâu chuỗi khá hợp lý. Cảm xúc nhân vật rất chân thật, không ngần ngại dành thời gian để đào sâu câu chuyện về từng nhân vật, khiến ta hiểu và đồng cảm hơn cho số phận của những chàng trai bị dòng đời xô đẩy. Sự bền bỉ đến đáng khâm phục trong những hy vọng mong manh nhất. Ý chí mạnh mẽ và lời dạy của An-chan chính là hành trang giúp họ vững tin trên những chặng đường phía trước. Mặc dù dàn nhân vật được xây dựng khá tốt, song cách dàn trải thời lượng cho từng nhân vật vẫn còn chưa hợp lý. Một số vai chính vẫn còn thiếu đất diễn hoặc chưa đủ.
Hình ảnh bao trùm lên một màu sắc khá tăm tối, ngột ngạt, nhưng đâu đó vẫn ánh lên cầu vồng của hi vọng, của tình người. Animation tươi đối ổn với những chuyển động, cử chỉ khá mượt. Biểu cảm nhân vật là điểm cộng của phim, nó quá đỗi chân thật, thật đến đau thương. Hình ảnh Baramoto quỳ lạy cầu xin cho người bạn trong vô vọng hay Megumi với nỗi đau xé lòng, nấc trong tiếng khóc,…những hình ảnh có thể khiến ta phải nghẹn ngào. Dẫu vậy, hình ảnh vẫn còn những hạn chế, một số phân cảnh chưa ổn định, một vài phân đoạn biểu cảm hơi cứng hoặc thiếu chi tiết.
Mở đầu là một bản nhạc ROCK được đánh giá khá cao. ED giọng nam cao như thiết tha sưởi ấm, nhóm lên hy vọng cho người xem và 7 chàng trai. Ost của phim rất nhiều, khá đa dạng, đa số rất trầm, vang vọng hồi ức của quá khứ. Cũng có những bản nhẹ nhàng mang lại không khí thanh bình. Hiệu ứng âm thanh cũng khá tốt, tiếng mưa xối xả, tiếng nước nhỏ giọt, tiếng lửa cháy đều rất chân thật.
Dù vẫn còn những chi tiết chưa ổn trong khâu hình ảnh, vài chi tiết hơi kịch, cường điệu hoá, thiếu hợp lý. Một số vai chính thiếu đất diễn, chưa đủ hay cái kết vẫn còn nhiều điều khúc mắc. Song, Rainbow vẫn là một anime khá đáng xem, một câu chuyện tuyệt vời về tình bạn, tình huynh đệ.