Có người nhận xét rằng, nếu bỏ qua các phốt về đạo nhái thì Âm Dương Sư: Tình Nhã Tập (TNT) vẫn là một bộ phim chỉn chu và đáng xem về âm dương sư nổi tiếng ở Nhật – Seimei (trong phim là Tình Minh). Nhưng sự thực có thật thế?
Nội dung
Thành thực mà nói, nếu không có lời giới thiệu thì bản thân mình cũng chẳng thể nhận ra TNT là bộ phim về âm dương sư chứ đừng nói là lấy cảm hứng từ tiểu thuyết “Âm Dương Sư”.
Biết bao nhiêu trông chờ vào những màn bùa chú, pháp thuật,… đậm chất huyền bí phương Đông, nhưng không! Đập vào mắt người xem chỉ là các anh giai cởi áo lao vào đập nhau như thể đây là phim “Võ Sư” chứ “Âm Dương Sư” gì! Câu nói nổi tiếng của tiểu thuyết “Cái tên chính là bùa chú ngắn nhất” được nhét một cách tạm bợ vào đầu phim, chắc đạo diễn sợ không có câu đó thì khán giả không biết phim này lấy cảm hứng từ đâu.
Ngay cả khi đứng trên phương diện một phim độc lập thì chất lượng của TNT cũng dưới mức trung bình. Phim đặt ra một loạt các bí ẩn, nút thắt ở đầu phim như Tình Minh là bán yêu, Bát Nhã căm thù yêu quái vì mẹ bị giết bởi chúng, cô pháp sư A Lung đầy bí ẩn,…
Nhưng rồi phim đi cứ đi, tình tiết bày ra rồi để đấy, không một lần đề cập hay nhắc lại chứ đừng nói là giải quyết. Thậm chí vì sao Tình Minh với Bác Nhã đang kè cựa nhau tự dưng lại quay ra tình thương mến thương cũng không được trình bày rõ ràng luôn, khán giả chịu thì chịu không chịu cũng phải chịu.
Nhân vật + Diễn viên
Thiết nghĩ, nếu có người Nhật nào mà xem phải TNT chắc sẽ uất ức đến ngất mất thôi! Seimei trong bất cứ truyền thuyết nào luôn là âm dương sư mạnh nhất, thông tuệ nhất, trên thông tinh văn dưới tường địa lý. Vậy mà Tình Minh trong TNT đến một phép phòng thủ cũng không làm được.
Tuy vậy, ngoài điểm đó thì Tình Minh của TNT cũng khá sát với nguyên tác: Một âm dương sư tài giỏi nhưng khá tự do, thích ngắm hoa thưởng nguyệt uống rượu hơn là tuân theo triều đình. Chỉ có điều Triệu Hựu Đình lại trông quá hiền lành với một Tình Minh có phần tinh quái và độc miệng. Thành ra Tình Minh trong TNT hơi có vẻ “nửa nạc nửa mỡ”, đạo mạo không ra đạo mạo mà ngông nghênh không ra ngông nghênh.
Bên cạnh Triệu Hựu Đình thì điểm sáng duy nhất còn lại trong cả dàn nhân vật lẫn diễn viên là vai công chúa Trường Bình của Vương Tử Văn. Tuy tuyến truyện của nhân vật này có phần khá quen thuộc nhưng vẫn đủ cảm động và chiều sâu cần thiết.
Hình ảnh
Phải thừa nhận hình ảnh trong TNT khá đẹp nếu không tính đến mấy phân đoạn dính “phốt” đạo nhái. Nhưng vấn đề là, chúng hoàn toàn không có hồn. Bộ phim lấy bối cảnh chính là Thiên Đô, có thể tính là kinh đô của đất nước nhưng người xem hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở con người trong đó. Đình đài, lầu các,… đều rất đẹp, rất diễm lệ nhưng chỉ vậy thôi, chỉ là các mẫu cảnh được dựng lên sao cho càng long lanh càng tốt chứ không hề có cảm giác “thực”.
Kết
Dù có những người tiếc nuối vì TNT bị gỡ xuống nhưng bản thân mình lại cảm thấy hết sức may mắn khi không phải bỏ công sức ra rạp để xem một tác phẩm có chất lượng thấp như này.