Anh không thích từ “vĩnh cửu” bởi nó không bao giờ tồn tại khi một trong hai chúng ta từ bỏ. Nhưng “kiếp sau” lại khác nó là một lời hứa hẹn.
Năm 16 tuổi, K và Cream là những đứa trẻ mồ côi. Họ một mình đơn độc trước thế giới cho đến một ngày gặp nhau. Hai mảnh ghép của cuộc đời ấy dường như đã gắn chặt và không thể tách rời. Họ có một mối quan hệ “trên tình bạn dưới tình yêu” mặc dù biết rõ bản thân đã yêu đối phương từ rất lâu.
Có lẽ, bức tường vô hình ngăn cách họ chính là căn bệnh bạch cầu của K. Khi giới hạn cuộc đời chỉ còn vỏn vẹn chưa tới một năm, anh đã dốc toàn bộ hơi thở cuối cùng để tìm cho Cream một người đàn ông có thể mang lại hạnh phúc cho cô …
Muốn có được hạnh phúc bên Cream, đối với K là một điều không thể. Anh không muốn một lần nữa Cream lại chứng kiến người thân của mình ra đi. Một câu chuyện với mô típ bệnh tật trông có vẻ nhàm chán, khi đã có rất nhiều phim khai thác về chủ đề này.
Nhưng đối với More Than Blue dường như có nhiều màu sắc hơn và xoáy sâu vào nỗi đau bi thương của các nhân vật. Phim mở đầu rất tốt, khi chọn cách tường thuật lại câu chuyện của K và Cream. Làm người xem ngay từ những giây phút đầu cảm xúc cứ lâng lâng, nước mắt cứ thế mà ứa ra.
“Nếu anh không thể đi theo em đến hết quãng đời còn lại, hãy để anh chọn cho em một người có thể làm cho em hạnh phúc”. Đây chính ước nguyện cuối cùng của K, anh mong rằng trước khi chết có thể nhìn thấy người mình yêu kết hôn với một người đàn ông giàu có, mang lại cho Cream hạnh phúc và là người khỏe mạnh.
K luôn nỗ lực ở những ngày cuối cùng của cuộc đời, giấu bệnh tật, giấu luôn cả nỗi đau để nhìn người mình yêu kết hôn với người khác. Ánh mắt của K là thứ làm người xem đau quặn lại, anh chỉ biết cố gắng một mình gánh chịu miễn làm sao được nhìn thấy Cream có một bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời.
Nhạc phim trên cả tuyệt vời. Những giai điệu bi thương như muốn nói lên mối tình đầy trắc trở của K và Cream. Câu thoại tưởng chừng rất bình thường nhưng nó có độ sát thương nhất cao: ngọt ngào nhưng chứa đựng nỗi đau.
Cú twist ở cuối phim theo mình thấy vô cùng ý nghĩa mặc dù rất tàn nhẫn. Nó như ẩn dụ một tình yêu vĩnh cửu, hai mảnh ghép chỉ tạo nên bức tranh đẹp khi ở cùng nhau và không có điều gì có thể tách rời được chúng. Kết phim sẽ làm bạn thở phào nhẹ nhõm vì ở giây phút cuối cùng của cuộc đời K đã có được hạnh phúc dù chỉ 1 lần.
“Nếu có kiếp sau, anh muốn trở thành chiếc nhẫn để mang lại hạnh phúc cho em”.