Review Live-action Watashitachi Wa Douka Shiteiru (2020): Chúng ta mất trí rồi

12/10/2020
Review Live-action Watashitachi Wa Douka Shiteiru (2020)
364
Views

Watashitachi Wa Douka Shiteiru – bộ phim Nhật đang được hưởng ứng nhiệt liệt 2 tháng qua vừa đi đến hồi kết. Vì cũng có bài giới thiệu phim cho người mới xem rồi nên mình muốn viết chút cảm nghĩ của mình sau khi xem xong tập cuối.

Phim kể về câu chuyện yêu hận tình thù xảy ra tại cửa hàng bánh ngọt truyền thống Kougetsuan. Nữ chính Hanaoka Nao (Hamabe Minami) ngày bé đã đến sống tại Kougetsuan cùng mẹ là một nghệ nhân wagashi tài năng. Takatsuki Tsubaki (Yokohama Ryusei) con trai chủ cửa hàng đã luôn quan tâm Nao, dạy cô làm bánh. Hai người trở thành bạn thân và cũng là mối tình đầu. Bỗng tai hoạ ập đến khi ba Tsubaki bị giết, chính Tsubaki đổ tội cho mẹ Nao.

Review Live-action Watashitachi Wa Douka Shiteiru (2020)

Nhiều năm sau đó Nao trở thành nghệ nhân wagashi, nhưng tin đồn mẹ Nao là hung thủ đã khiến cô mất việc. Khi đó Nao tình cờ gặp lại Tsubaki. Tsubaki không nhận ra Nao đã cầu hôn cô. Dù trong lòng vẫn hận Tsubaki, Nao nhận lời để quay lại Kougetsuan một lần nữa hòng tìm ra chân tướng vụ án năm xưa. Trái tim Nao một lần nữa dần dao động trước Tsubaki.

Thứ đập vào mắt người xem đầu tiên, nhan sắc diễn viên, có thể nói là điểm thu hút mạnh nhất của phim. Từ ngày công bố tin đầu tiên về phim, Ryusei và Minami được khán giả ủng hộ và ship nhiệt tình vì độ xứng đôi và trên hết là cả 2 đều có gương mặt đẹp từng đường nét không một góc chết. Dù gu thẩm mỹ fan phim mỗi nước khác nhau (và Nhật hay được xem là độc lạ khác người) thì mình tin các bạn vẫn sẽ thấy 2 diễn viên chính đẹp hớp hồn, dàn phụ cũng rất nhiều người đẹp như 2 nam phụ, ba mẹ nam nữ chính.

Review Live-action Watashitachi Wa Douka Shiteiru (2020)

Ngoại hình là thế, còn diễn xuất thì sao? Cứ yên tâm vì Ryusei và Minami tuy còn trẻ và mới nổi nhưng rất ít khi bị chê diễn xuất, phải nói hiếm khi netizen ủng hộ đều cả đôi như Watadou. Nhìn chung diễn xuất của đôi chính ổn, trai xinh gái đẹp đứng cạnh nhau auto đẹp đôi nên chemistry cũng tốt, mấy cảnh tình cảm của 2 em luôn là đề tài nóng ở những tập đầu.

Tuy nhiên, còn vài cảnh diễn nội tâm mình thấy chưa thoả mãn, đáng lẽ có thể làm tốt hơn. Mahiro vai Jojima chỉ có đất phát triển nhân vật rõ ràng trong cuối tập 3 tới hết tập 4 nhưng em đã tận dụng tốt để cho thấy một hình ảnh khác hoàn toàn với Suzui yếu đuối vô hại trong Kakegurui, một trong những vai nhiều người biết nhất. Anh Ikusaburo vai Takigawa chỉ có nhiều đất từ tập 7 nhưng mình ấn tượng cái phong thái bí ẩn và diễn xuất của anh trong đoạn cao trào của tập cuối rất tốt.

Và cuối cùng không thể không nhắc đến phản diện chính, bà chủ Kougetsuan mẹ của nam chính, ban đầu chỉ tạo ấn tượng là bà mẹ chồng khó tính thường thấy trong phim, kiểu nhân vật một chiều tạo drama, đến khi dần dần hiểu ra lý do tâm tính bà chủ thay đổi và tình thương con vẫn còn sót lại trong trái tim đầy đau khổ hận thù thì từ ghét đã cảm thấy có chút đáng thương. Độ thành công của nhân vật không thể bàn cãi khi còn có 4 tập ngoại truyện với bà chủ là vai chính nữa.

Review Live-action Watashitachi Wa Douka Shiteiru (2020)

Không chỉ diễn viên hợp vai diễn ổn mà nội dung cũng làm rất sát nguyên tác. Dù thời điểm quay phim đang bùng dịch, nhà sản xuất cũng rất nỗ lực tái hiện sự tình cảm, một trong những điểm thu hút chính của manga, trong khi mấy phim khác cùng mùa hạn chế cảnh thân mật hết mức có thể còn Watadou vẫn có vô số cảnh hôn và cảnh H, có vài cảnh phải dùng tiểu xảo hay góc quay hơi ba chấm nhưng thông cảm được.

Còn diễn biến, như mình nói ở trên bám rất sát nguyên tác, cơ mà vì bản manga còn sạn nên việc kịch bản quá sát cũng là con dao hai lưỡi, gần như phim đều lặp lại mấy hạt sạn đó, cộng một vài diễn biến mình thấy còn gượng gạo. Điểm mới chỉ có trên phim chính là vén màn vụ án năm xưa. Manga vẫn chưa biết hung thủ nên tình tiết vụ án hoàn toàn do biên kịch dựng nhưng mình thấy làm rất tốt, hung thủ bất ngờ nhưng không bất hợp lý.

Review Live-action Watashitachi Wa Douka Shiteiru (2020)

Tập cuối làm mình nghĩ nếu để biên kịch viết tự do hơn, không quá lệ thuộc vào nguyên tác có khi phim sẽ hay hơn nhiều.

Nhạc phim cũng là một trong những điểm mình thích nhất. Bài hát chủ đề “Hoà hợp sắc đỏ” của ban nhạc kỳ cựu Tokyo Jihen mang màu sắc ma mị luôn vang lên cuối mỗi tập làm tăng thêm độ bí ẩn và kịch tính. Những bài nhạc không lời đưa vào cũng rất hợp. Mấy bài đồng dao bà chủ hát cũng ấn tượng, nghe có gì đó khá đáng sợ.

Cuối cùng đó là chất truyền thống của phim. Người xem tha hồ ngắm nhìn những bộ trang phục truyền thống của các nhân vật. Những chiếc bánh wagashi, chủ đề chính của phim, được làm công phu tỉ mỉ, đa dạng hình dáng màu sắc và ý nghĩa. Ngoài ra phim cũng nhắc sơ về trà đạo, một nét truyền thống liên quan mật thiết với wagashi. Bộ phim thật sự rất thích hợp để làm quen và tìm hiểu về một phần văn hoá truyền thống Nhật Bản.

Chốt lại dù còn một số hạt sạn nhưng đây là một phim mãn nhãn và đáng xem, dễ xem đối với cả người mới tiếp xúc phim Nhật. Diễn viên đẹp, bổ mắt, diễn ổn, nội dung đủ cũng bậc cảm xúc, nhiều cảnh ngọt về cuối pha thêm chút ngược, xem giải trí tốt.

Article Categories:
Review phim · Phim ảnh

Comments are closed.